
Sáng thế ký 1:6-8: “Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước. Ngài làm nên khoảng không, phân rẽ nước ở dưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy. Đức Chúa Trời đặt tên khoảng không là trời. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhì”.
Bố Cục:
C.Ngày thứ hai: Dựng nên khoảng không (Bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh trái đất), 1:6-8
1Lời của Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không (bầu khí quyển và khoảng không gian) (câu 6)
2Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không (câu 7)
3 Đức Chúa Trời đặt tên cho khoảng không là Trời (câu 8)
Bố Cục:
C.Ngày thứ hai: Dựng nên khoảng không (Bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh trái đất), 1:6-8
1Lời của Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không (bầu khí quyển và khoảng không gian) (câu 6)
2Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không (câu 7)
3 Đức Chúa Trời đặt tên cho khoảng không là Trời (câu 8)
SÁNG THẾ KÝ:PHẦN I
C. Ngày thứ hai: Dựng nên khoảng không (Bầu khí quyển & Khoảng không gian bao quanh trái đất), 1:6-8
Giờ đây, ngày thứ hai của sự sáng tạo diễn ra. Đức Chúa Trời đã sẵn sàng phân chia nước ra. Ngài sẵn sàng dựng nên các điều luật vật lý khiến cho những đám mây, sương mù phải rời khỏi bề mặt địa cầu và dấy lên treo trên bầu trời phía trên địa cầu. Đức Chúa Trời giờ đây sẵn sàng dựng nên khoảng không, nghĩa là, bầu khí quyển, không gian, mở rộng ra giữa các đám mây bên trên và địa cầu bên dưới. Đây là "Ngày Thứ Hai: Dựng Nên Khoảng Không" (bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu).
1. Lời của Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không (bầu khí quyển và khoảng không gian) (câu 6)
2. Đức Chúa Trời dựng nên khoảng không (bầu khí quyển và khoảng không gian) (câu 7)
3. Đức Chúa Trời đặt tên cho khoảng không là Trời (bầu khí quyển và khoảng không gian, ở dưới trời) (câu 8)
1. (1:6) Khoảng không — Sự sáng tạo: Lời của Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không. Khoảng không là bầu khí quyển, khoảng không gian, chỗ mở rộng, khoảng không gian bao quanh địa cầu. H.C. Leupold, nhà thần học thuộc hệ phái Luther và là học giả Hybálai, nói rằng từ ngữ "khoảng không" (ragia) ra từ gốc Hybálai có ý nói "trải rộng ra" (Sáng thế ký , Vol.1, p.59). Những gì Đức Chúa Trời đã thực hiện là trải rộng ra những đám mây, sương mù đã bao phủ địa cầu. Đức Chúa Trời đã khiến cho những đám mây, sương mù phải rời khỏi bề mặt địa cầu rồi dấy lên cao trên trên khoảng không gian. Đức Chúa Trời đưa vào vận hành các luật lệ vật lý, và đã dựng nên...
+ một khoảng không gian
+ một bầu khí quyển
+ một vùng mở rộng
+ một bầu trời trong sáng bên trên địa cầu
Đức Chúa Trời làm được điều nầy bằng cách nào? Bằng Lời của Ngài. Hãy chú ý Kinh thánh: "Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không" (Sáng thế ký 1:6). Đức Chúa Trời sử dụng quyền phép của Lời Ngài; Đức Chúa Trời phán khoảng không — bầu khí quyển và bầu trời trong sáng — phải thành hiện thực.
Điều nầy tuyệt đối là cần thiết nếu sự sống cần tồn tại ở trên đất. Bao lâu các đám mây và sương mù dày đặc còn treo trên địa cầu, mặt trời và ánh sáng của nó sẽ không bao giờ thấu tới mặt đất và thực thi công việc của nó. Rau cỏ không thể mọc lên được, con người cũng không thể nhìn thấy và làm việc được nữa. Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không. Ngài phải phân chia các đám mây và sương mù tách ra khỏi nước trên địa cầu. Ngài phải đưa vào vận hành các luật lệ vật lý hình thành và giữ các đám mây ở phía trên bề mặt của địa cầu.
Tư tưởng 1. Sự dựng nên khoảng không (bầu khí quyển và khoảng không gian) chỉ ra sự hiện hữu và quyền phép của Đức Chúa Trời. Bằng cách xua đi những đám mây và sương mù, con người mới có khả năng nhìn thấy vũ trụ bao la mà mình là một phần trong đó. Con người có thể nhìn thấy cả hai: bầu trời bên dưới (bầu khí quyển) ở đó các loài chim bay lượn (Sáng thế ký 1:20), và bầu trời bên trên (khoảng không ở ngoài) ở đó có các thiên thể (Sáng thế ký 1:14-15).
+ Con người có khả năng quan sát vẻ đẹp uy nghi của bầu trời phía trên.
+ Con người có khả năng suy nghĩ về khoảng không gian, bầu khí quyển bao quanh địa cầu và để người hít thở mà sinh sống.
Khoảng không, bầu khí quyển và bầu trời trong sáng bên trên, sẽ khuấy khuất con người phải thờ lạy và ngợi khen Đức Chúa Trời. Khoảng không ấy sẽ khiến cho con người phải cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự hiện hữu và quyền phép cả thể của Ngài.
"Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giải tỏ công việc tay Ngài làm" (Thi thiên 19:1).
"Các từng trời truyền ra sự công bình Ngài, Muôn dân đã thấy sự vinh hiển Ngài" (Thi thiên 97:6).
"Ha-lê-lu-gia! Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va trong nơi thánh Ngài! Hãy ngợi khen Ngài trên bầu trời về quyền năng Ngài!" (Thi thiên 150:1).
"dầu vậy, Ngài cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa màng nhiều hoa quả, đồ ăn dư dật, và lòng đầy vui mừng" (Công Vụ các Sứ Đồ 14:17).
"bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được" (Rôma 1:20).
Tư tưởng 2. Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không, bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu. Chính điều nầy giúp cho người hít thở và tồn tại trên đất. Sự quan phòng và sự tiếp trợ của Đức Chúa Trời sẽ kích thích con người phải chúc phước cho Chúa từ chỗ sâu thẳm linh hồn mình.
"Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, Chúa thật lớn lạ kỳ. Mặc sự sang trọng và oai nghi! Chúa bao phủ mình bằng ánh sáng khác nào bằng cái áo, giương các từng trời ra như cái trại. Ngài chấp các đòn tay của phòng cao Ngài trong các nước, dùng mây làm xe Ngài, và đi bước trên cánh gió .... Ngài sáng lập đất trên các nền nó; Đất sẽ không bị rúng động đến đời đời. Chúa lấy vực sâu bao phủ đất như bằng cái áo, Nước thì cao hơn các núi .... Từ phòng cao mình, Ngài tưới các núi; Đất được đầy dẫy bông trái về công việc Ngài" (Thi thiên 104:1-3, 5-6, 13).
"Chúa đã xây dựng cung đền Ngài trong các từng trời, đã lập vòng khung Ngài trên đất. Ngài kêu gọi nước biển và đổ ra trên mặt đất. Danh Ngài là Đức Giê-hô-va" (Amốt 9:6).
Tư tưởng 3. Lời của Đức Chúa Trời đã dựng nên khoảng không, bầu khí quyển bao quanh địa cầu. Đức Chúa Trời phán, và những gì Đức Chúa Trời truyền đã xảy ra. Chẳng có một bóng biến cải nào xây khỏi những gì Ngài đã phán. Ngài đã phán, không một điều gì có thể ngăn được khoảng không hay bầu khí quyển không tiến tới chỗ hình thành. Những gì Ngài đã phán đã diễn ra: khoảng không được dựng nên thật chính xác y như Ngài đã phán. Lời của Đức Chúa Trời là chắc chắn. Mọi lời hứa và mọi lời cảnh cáo trong Lời của Ngài đều vững chắc và không bao giờ thay đổi. Những gì Đức Chúa Trời đã phán sẽ diễn ra, cả hai: những lời hứa và những lời cảnh cáo. Lời của Ngài phán cùng con người sẽ diễn ra giống như khoảng không bước vào hiện thực khi Ngài phán. Lời của Đức Chúa Trời là chắc chắn và vững vàng. Lời của Ngài không hề thất bại.
"Hỡi Đức Giê-hô-va, lời Ngài được vững lập đời đời trên trời" (Thi thiên 119:89).
"cỏ khô, hoa rụng; nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta còn mãi đời đời!" (Êsai 40:8).
"Vì ta nói thật cùng các ngươi, đang khi trời đất chưa qua đi, thì một chấm một nét trong luật pháp cũng không qua đi được cho đến khi mọi sự được trọn" (Mathiơ 5:18).
"Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi" (Mathiơ 24:35).
"Nhưng lời Chúa còn lại đời đời. Và lời đó là đạo Tin Lành đã giảng ra cho anh em" (I Phierơ 1:25).
"Đáng khen ngợi Đức Giê-hô-va, là Đấng đã ban sự bình yên cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, tùy theo các lời Ngài đã hứa! Về các lời tốt lành mà Ngài đã cậy miệng Môi-se, kẻ tôi tớ Ngài, phán ra, chẳng có một lời nào không ứng nghiệm" (I Các Vua 8:56).
"Công việc tay Ngài là chân thật và công bình; Các giềng mối Ngài đều là chắc chắn" (Thi thiên 111:7).
"Vì ta là Đức Giê-hô-va, ta sẽ nói, và lời ta nói sẽ làm thành, không hoãn lại nữa. Hỡi nhà bạn nghịch! Ấy là đang ngày các ngươi mà ta sẽ rao lời tiên tri và sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy" (Êxêchiên 12:25).
"Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói "A-men" làm sáng danh Đức Chúa Trời" (II Côrinhtô 1:20).
Tư tưởng 4. Đức Chúa Trời biết con người cần phải có bầu khí quyển để hít thở và sống còn ở trên đất. Vì lẽ đó, Đức Chúa Trời đã dựng nên bầu khí quyển hay khoảng không gian để nâng đỡ sự sống.
Cũng thực như thế về mặt thuộc linh. Trong Kinh thánh từ ngữ Hybálai nói tới hơi thở của Đức Chúa Trời (pneuma) có ý nói tới Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời biết rõ con người không thể sống về mặt thuộc linh nếu không có hơi thở hay Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Không một người nào có thể sống với Đức Chúa Trời trừ phi người ấy có bổn tánh thiêng liêng của Đức Chúa Trời — chính hơi thở của Đức Chúa Trời, chính sự hiện diện của Đức Thánh Linh ngự bên trong tấm lòng của người. Vì lẽ đó, Đức Chúa Trời phải khả thi khiến cho con người phải trở thành một tạo vật được làm nên mới, phải sanh lại và phải trở thành một người mới và một tạo vật mới. Đức Chúa Trời đã thực hiện khả thi để hơi thở hay Thánh Linh của Ngài, để bổn tánh thiêng liêng của Ngài, ngự trong tấm lòng của con người. Đức Chúa Trời có thể từ một người tạo ra một người mới, một con người mới, một tạo vật mới. Một người có thể khởi sự cuộc sống thêm một lần nữa.
"Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời .... Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời" (Giăng 3:3, 5).
"Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới" (II Côrinhtô 5:17).
"và mặc lấy người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công bình và sự thánh sạch của lẽ thật" (Êphêsô 4:24).
"mà mặc lấy người mới là người đang đổi ra mới theo hình tượng Đấng dựng nên người ấy, đặng đạt đến sự hiểu biết đầy trọn" (Côlôse 3:10).
"anh em đã được lại sanh, chẳng phải bởi giống hay hư nát, nhưng bởi giống chẳng hư nát, là bởi lời hằng sống và bền vững của Đức Chúa Trời" (I Phierơ 1:23).
"và bởi vinh hiển nhân đức ấy, Ngài lại ban lời hứa rất quí rất lớn cho chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được lánh khỏi sự hư nát của thế gian bởi tư dục đến, mà trở nên người dự phần bản tánh Đức Chúa Trời" (II Phierơ 1:4).
"Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời" (I Côrinhtô 6:19-20).
"Ngài [Đức Chúa Trời] cũng lấy ấn mình mà đóng cho chúng tôi và ban của tin Đức Thánh Linh trong lòng chúng tôi" (II Côrinhtô 1:22).
"Ấy lại cũng trong Ngài mà anh em sau khi đã nghe đạo chân thật, là đạo Tin Lành về sự cứu rỗi anh em, ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa" (Êphêsô 1:13).
2. (1:7) Khoảng không — Sự sáng tạo: Đức Chúa Trời dựng nên khoảng không, bầu khí quyển và không gian. Lý do cho việc lặp đi lặp lại và tái nhấn mạnh hành động sáng tạo nầy của Đức Chúa Trời có hai phần:
1.Có một nhu cần phải nhấn mạnh đến Đức Chúa Trời và chỉ một mình Đức Chúa Trời đã dựng nên bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu. Bầu khí quyển và khoảng không gian không phải xảy ra...
+do cơ hội
+do bừa bãi
+do một sức mạnh hay năng lực khách quan trong vũ trụ
+do những luật lệ vật lý đã có sẵn
Bầu khí quyển đã được Đức Chúa Trời dựng nên và chỉ bởi một mình Đức Chúa Trời mà thôi. Chính mình Đức Chúa Trời đã phán, các luật lệ vật lý trở thành hiện thực; chính Đức Chúa Trời dựng nên các luật lệ khiến cho những đám mây và sương mù phải dấy lên khỏi đất rồi treo trong khoảng không gian bên trên. Đức Chúa Trời đã dựng nên các luật lệ trong thiên nhiên đặt quanh khoảng không gian và bầu khí quyển địa cầu. Chính Đức Chúa Trời đứng đàng sau bầu khí quyển và các luật lệ vật lý đang cai quản nó.
2.Có một nhu cần phải nhấn mạnh, Đức Chúa Trời chu toàn Lời của Ngài. Ngài hoàn thành những gì Ngài khởi sự. Đức Chúa Trời tiếp tục thực thi quyền phép của Ngài cho tới chừng bầu khí quyển và khoảng không gian bao bọc hoàn toàn quanh địa cầu.
+Ở Sáng thế ký 1:6 "Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước". Ngài chỉ phán ra Ngôi Lời.
+Ở Sáng thế ký 1:7 "Ngài làm nên khoảng không". Nghĩa là, Lời của Đức Chúa Trời bắt đầu tác động và thể hiện ra những gì Đức Chúa Trời đã phán. Và quyền phép của Lời Đức Chúa Trời đã tác động suốt cả ngày, tác động cho tới chừng cả đất hoàn toàn được bao bọc với một bầu khí quyển và khoảng không gian.
Hãy chú ý cụm từ "thì có như vậy" (Sáng thế ký 1:7). Những gì Đức Chúa Trời đã thành hình. Ngài truyền lịnh và sự ấy xảy ra. Lời của Ngài không bị kháng cự. Đức Chúa Trời và chỉ một mình Đức Chúa Trời là Chúa Tể của vũ trụ; Ngài và chỉ một mình Ngài có sự khôn ngoan và thông sáng, quyền phép và năng lực tối thượng. Vì lẽ đó, khi Đức Chúa Trời hoạch định bầu khí quyển và khoảng không gian cho địa cầu, Ngài phán: "Phải có một khoảng không" (Sáng thế ký 1:6) và "thì có như vậy" (Sáng thế ký 1:7). Quyền phép và năng lực của Lời Đức Chúa Trời bắt đầu vận hành và đã dựng nên khoảng không, dựng nên bầu khí quyển và khoảng không gian bao lấy địa cầu. Hãy chú ý, cụm từ "thì có như vậy" được sử dụng 6 lần trong câu chuyện sáng tạo (Sáng thế ký 1:7, 9, 11, 15, 24, 30).
Tư tưởng 1. Những gì Đức Chúa Trời khởi sự, Ngài hoàn tất. Những gì Đức Chúa Trời phán, Ngài đã làm. Ngài bắt đầu tiến trình và hành động sáng tạo nên bầu khí quyển, và Ngài tiếp tục hoàn thành nó. Điều nầy nhấn mạnh, câu nói biểu hiện sự thực gấp bằng hai ở Sáng thế ký 1:6-7, cung ứng độ tin cậy rất lớn cho hàng tín đồ. Đức Chúa Trời sẽ hoàn thành công tác cứu rỗi mà Ngài đã khởi sự trong chúng ta.
"tôi tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em, sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ" (Philíp 1:6).
"Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài" (Philíp 2:13).
"Đấng đã gọi anh em là thành tín, chính Ngài sẽ làm việc đó" (I Têsalônica 5:24).
"Chúa là thành tín, sẽ làm cho anh em bền vững và giữ cho khỏi Ác giả" (II Têsalônica 3:3).
"ấy lại là cớ mà ta chịu khổ. Nhưng ta chẳng hề hổ thẹn vì biết ta đã tin Đấng nào, chắc rằng Đấng ấy có quyền phép giữ sự ta đã phó thác cho đến ngày đó" (II Timôthê 1:12).
"nếu chúng ta không thành tín, song Ngài vẫn thành tín, vì Ngài không thể tự chối mình được" (II Timôthê 2:13).
"là kẻ bởi đức tin nhờ quyền phép của Đức Chúa Trời giữ cho, để được sự cứu rỗi gần hiện ra trong kỳ sau rốt!" (I Phierơ 1:5).
"Vả, nguyền Đấng có thể gìn giữ anh em khỏi vấp phạm và khiến anh em đứng trước mặt vinh hiển mình cách rất vui mừng, không chỗ trách được" (Giuđe 24).
Tư tưởng 2. Đức Chúa Trời không cơi rộng bầu khí quyển bên trên địa cầu để khiến chúng ta cảm thấy khoảng cách lớn của không gian, để khiến cho chúng ta cảm thấy rằng Đức Chúa Trời đang ở đâu đó ngoài khoảng không gian kia cách xa chúng ta, để khiến cho chúng ta cảm thấy rằng Đức Chúa Trời không thể với tới hay tiếp cận được. Mà ngược lại, Đức Chúa Trời cơi rộng bầu khí quyển...
+để chúng ta có thể nhìn thấy tất cả các từng trời phía bên trên, mọi sự vinh hiển, quyền phép và sự nhơn từ của Đức Chúa Trời.
+để chúng ta có thể nhận biết có một khoảng không gian rộng mở, một cánh cửa mở ra, nhắm thẳng vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể đến gần Đức Chúa Trời; chúng ta có sự tiếp cận thẳng vào chính sự hiện diện của Ngài.
"Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời; Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Đặng thuật lại hết thảy các công việc Ngài" (Thi thiên 73:28).
"Hỡi cả trái đất, Hãy cất tiếng reo mừng cho Đức Giê-hô-va! Khá hầu việc Đức Giê-hô-va cách vui mừng, Hãy hát xướng mà đến trước mặt Ngài. Phải biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời. Chính Ngài đã dựng nên chúng tôi, chúng tôi thuộc về Ngài; Chúng tôi là dân sự Ngài, là bầy chiên của đồng cỏ Ngài" (Thi thiên 100:1-3).
"nên chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, lòng được tưới sạch khỏi lương tâm xấu, thân thể rửa bằng nước trong, mà đến gần Chúa" (Hêbơrơ 10:22).
"Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em. Hỡi kẻ có tội, hãy lau tay mình, có ai hai lòng, hãy làm sạch lòng đi" (Giacơ 4:8).
Tư tưởng 3. Kinh thánh công bố rằng Đức Chúa Trời sử dụng khoảng không vì ba lý do.
+Để tỏ ra sự vinh hiển, quyền phép và tri thức của Đức Chúa Trời.
"Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, bầu trời giải tỏ công việc tay Ngài làm. Ngày nầy giảng cho ngày kia, đêm nầy tỏ sự tri thức cho đêm nọ" (Thi thiên 19:1-2).
+Để tưới đất và khiến cho cây cỏ mọc lên.
"Chúa thăm viếng đất, và tưới ướt nó, Làm cho nó giàu có nhiều; Suối Đức Chúa Trời đầy nước. Khi Chúa chế đất, thì sắm sửa ngũ cốc cho loài người. Chúa tưới các đường cày nó, làm cục đất nó ra bằng, lấy mưa tẩm nó cho mềm, và ban phước cho huê lợi của nó" (Thi thiên 65:9-10).
"Từ phòng cao mình, Ngài tưới các núi; Đất được đầy dẫy bông trái về công việc Ngài" (Thi thiên 104:13).
+Để giữ lấy tuyết và mưa đá được sử dụng như công cụ phán xét.
"Ngươi có vào các kho tuyết chăng? Có thấy nơi chứa mưa đá, mà ta đã để dành cho thì hoạn nạn, cho ngày chiến trận và giặc giã chăng?" (Gióp 38:22-23).
Tư tưởng 4. Nước ở dưới và nước ở trên minh họa Aicập thuộc đời nầy và Canaan thiên thượng hay thuộc linh. Kinh thánh sử dụng hình ảnh nầy.
"Vì xứ ngươi sẽ vào nhận lấy chẳng phải như xứ Ê-díp-tô, là nơi mình đã ra khỏi; tại nơi ấy ngươi gieo mạ và phải nhờ lấy chân mình mà tưới, như một vườn rau cỏ; nhưng xứ các ngươi sẽ đi vào nhận lấy đó, là một xứ có núi và trũng, nhờ mưa trời mà được thấm tưới. Ấy là một xứ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi săn sóc, mắt Ngài hằng đoái xem nó từ đầu năm đến cuối" (Phục truyền luật lệ ký 11:10-12).
Hãy lưu ý những điều đã được phán ở câu trên đây:
+Việc tưới ngũ cốc từ nước của địa cầu (bởi phương pháp dẫn thủy nhập điền) được phác họa như chỉ đến từ đất. Chúng là biểu tượng của Aicập đời nầy.
+Nước đến từ mưa trời được phác họa như đến từ Đức Chúa Trời. Chúng là biểu tượng của Canaan thiên thượng hay thuộc linh.
Mục đích là đây: chúng ta không nhất thiết phải nhìn vào thế gian cùng mọi đường lối và sự tiếp trợ của nó để nâng đỡ và cung ứng sự sống cho chúng ta. Chúng ta cần phải nhìn lên trời và đến Đức Chúa Trời. Chính Ngài là Đấng quan phòng và nhìn xem chúng ta. Đức Chúa Trời và chỉ một mình Đức Chúa Trời mới ban sự sống cho chúng ta, cả sự sống dư dật và sự sống đời đời. Đức Chúa Trời và chỉ một mình Đức Chúa Trời mới có thể ban cho chúng ta nước từ trời cho đến đời đời.
"Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ví bằng ngươi biết sự ban cho của Đức Chúa Trời, và biết người nói: "Hãy cho ta uống" là ai, thì chắc ngươi sẽ xin người cho uống, và người sẽ cho ngươi nước sống" (Giăng 4:10).
"nhưng uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời" (Giăng 4:14).
"Ngày sau cùng, là ngày trọng thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống. Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh Thánh đã chép vậy. Ngài phán điều đó chỉ về Đức Thánh Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy; bởi bấy giờ Đức Thánh Linh chưa ban xuống, vì Đức Chúa Jêsus chưa được vinh hiển” (Giăng 7:37-39).
"Thánh Linh và vợ mới cùng nói: Hãy đến! Kẻ nào nghe cũng hãy nói rằng: Hãy đến! Ai khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng không" (Khải huyền 22:17).
3. (1:8) Khoảng không — Các từng trời — Sự sáng tạo: Đức Chúa Trời đặt tên cho khoảng không — bầu khí quyển và khoảng không gian — là Trời. Từ ngữ "trời" (shamayim) sát nghĩa có ý nói trên cao, các khu vực trên cao. Từ ngữ có ý nói cả hai: bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu kéo dài đến tận bầu không gian phía bên ngoài. Từ ngữ có ý nói toàn bộ vũ trụ, mọi khoảng không phía bên ngoài, tất cả các từng trời trên cao. Hãy chú ý hai điểm:
1.Những gì Đức Chúa Trời đã dựng nên trong ngày thứ hai của sự sáng tạo là bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu. Đức Chúa Trời không dựng nên khoảng không gian, khoảng cách giữa các mặt trời và các ngôi sao của vũ trụ. Không gian (khoảng cách) đã hiện hữu rồi; nó tự nhiên hiện hữu khi Đức Chúa Trời dựng nên và treo các mặt trời ngôi sao trong không gian. Những gì Đức Chúa Trời đã dựng nên là bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu. Sự sống ở trên đất cần phải hít thở, vì vậy Đức Chúa Trời phải dựng nên bầu không khí và khoảng không gian. Nhưng hãy để ý: những gì Đức Chúa Trời đặt tên là cả hai: bầu không khí và khoảng không bên ngoài, cả phần không gian bên trên địa cầu và và phần không gian bên ngoài. Đức Chúa Trời gọi cả hai là "trời". Để giúp đỡ con người trong sự hiểu biết của mình, con người thường suy nghĩ trong giới hạn của ba từng trời:
+Từng trời thứ nhứt là bầu khí quyển và khoảng không gian bao quanh địa cầu, trời hay bầu trời nơi có các loài chim hay bay.
+Từng trời thứ hai là phần không gian bên ngoài nơi có các thiên thể. Ấy là nơi mọi mặt trời, ngôi sao cùng các hành tinh của vũ trụ vật chất đang hoạt động.
+Từng trời thứ ba là nơi Đức Chúa Trời ngự, nơi ấy Ngài cùng các tín đồ đang sinh sống và cần phải sống cho đến đời đời. Từng trời thứ ba là thế giới thuộc linh, chiều kích thuộc linh của linh hồn.
2.Đức Chúa Trời, chớ không phải con người, đã đặt tên cho bầu khí quyển bao quanh địa cầu và khoảng không bên ngoài. Điều nầy rất quan trọng. Nó có nghĩa là Đức Chúa Trời là Chủ Tể của các từng trời. Cả hai: bầu khí quyển của địa cầu và không gian xa xôi bên ngoài đều là những tạo vật của Đức Chúa Trời. Cả hai đều ở dưới quyền quản trị của Ngài, bất luận các khu vực không gian bên ngoài có bao xa. Đức Chúa Trời hiện hữu trên, trước, và khắp mọi nơi.
Tư tưởng 1. Con người không thể tẻ tách ra khỏi Đức Chúa Trời. Uy quyền của Đức Chúa Trời với tới khắp mọi nơi, xa tít tới các khu vực không gian xa xôi kia. Sự thực nầy hiển nhiên là một sự khích lệ và là lời cảnh cáo cho con người.
+Đây là sự khích lệ cho các tín hữu nào biết tin cậy Đức Chúa Trời. Nó có nghĩa là Đức Chúa Trời đang hiện diện khắp mọi nơi và có quyền theo dõi chúng ta cho dù chúng ta có ra được những khu vực không gian xa xôi kia.
+Đây là lời cảnh cáo cho những người không tin Chúa. Nó có nghĩa là bất luận một người có thể lẫn tránh sự hiện diện và uy quyền của Đức Chúa Trời bao xa, Đức Chúa Trời vẫn hiện diện ở đó. Cho dù một người có đi tới các khu vực không gian xa tít bên ngoài, uy quyền và sự hiện diện của Đức Chúa Trời vẫn có ở đó.
"Vậy, ngày nay hãy biết và ghi tạc trong lòng ngươi rằng Giê-hô-va, ấy là Đức Chúa Trời trên trời cao kia và dưới đất thấp nầy: chẳng có ai khác" (Phục truyền luật lệ ký 4:39).
"Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa? Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa? Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó, ví tôi nằm dưới âm-phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó" (Thi thiên 139:7-8).
"Con mắt Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi, xem xét kẻ gian ác và người lương thiện" (Châm ngôn 15:3).
"Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trời là ngai ta, đất là bệ chân ta. Các ngươi sẽ xây nhà thể nào cho ta? Các ngươi sẽ lấy nơi nào làm chỗ nghỉ ngơi cho ta?" (Êsai 66:1).
"Đức Giê-hô-va phán: Có người nào có thể giấu mình trong các nơi kín cho ta đừng thấy chăng? Đức Giê-hô-va phán: Há chẳng phải ta đầy dẫy các từng trời và đất sao?" (Giêrêmi 23:24).
Tư tưởng 2. Kinh thánh công bố rằng Đức Chúa Trời hiện hữu ở nơi cao trên trời, trên khoảng không và không gian bao quanh địa cầu, ngay cả khoảng không gian xa tít bên ngoài.
"Đức Chúa Trời há chẳng phải cao như các từng trời cao kia sao? Hãy xem chót các ngôi sao: cao biết bao nhiêu!" (Gióp 22:12).
Tư tưởng 3. Khi một đêm trong trời chúng ta đứng ngoài nhà và nhìn lên bầu trời, chúng thật bao la và rộng lớn, chúng chỉ là một mãy bụi khi đem sánh với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời vẫn ngự ở trên và trổi hơn mọi sự chúng ta xem thấy. Đức Chúa Trời là...
+ vô hạn
+ siêu việt
+ hoàn thiện
+ tối cao
+ oai nghi
+ vinh hiển
+ đời đời
+ toàn tri
+ toàn năng
+ toàn tại
+ thánh khiết
+ thanh sạch
"Hỡi Đức Giê-hô-va! trong vòng các thần, ai giống như Ngài? Trong sự thánh khiết, ai được vinh hiển như Ngài. Đáng sợ, đáng khen Hay làm các phép lạ?" (Xuất Êdíptô ký 15:11).
"Nếu ông dò xét, há có thể hiểu biết được sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời, Và thấu rõ Đấng Toàn năng sao?" (Gióp 11:7).
"Phàm vật Đức Chúa Trời đã làm nên đều là tốt lành trong thì nó. Lại, Ngài khiến cho sự đời đời ở nơi lòng loài người; dầu vậy, công việc Đức Chúa Trời làm từ ban đầu đến cuối cùng, người không thế hiểu được" (Truyền đạo 3:11).
"Ngươi không biết sao, không nghe sao? Đức Chúa Trời hằng sống, là Đức Giê-hô-va, là Đấng đã dựng nên các đầu cùng đất, chẳng mỏi chẳng mệt; sự khôn ngoan Ngài không thể dò" (Êsai 40:28).
"Thuở xưa Chúa lập nền trái đất, Các từng trời là công việc của tay Chúa. Trời đất sẽ bị hư hoại, song Chúa hằng còn; Trời đất sẽ cũ mòn hết như áo xống; Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến thay" (Thi thiên 102:25-26).
"Ôi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được! Vì, ai biết ý tưởng Chúa, ai là kẻ bàn luận của Ngài? Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời, vô cùng! A-men" (Rôma 11:33-36).
"Nguyền xin sự tôn quí, vinh hiển đời đời vô cùng về nơi Vua muôn đời, không hề hư nát, không thấy được, tức là Đức Chúa Trời có một mà thôi! A-men" (I Timôthê 1:17).
"một mình Ngài có sự không hề chết, ở nơi sự sáng không thể đến gần được, chẳng người nào từng thấy Ngài và cũng không thấy được, danh vọng, quyền năng thuộc về Ngài đời đời! A-men" (I Timôthê 6:16).
"Lại có phán: Hỡi Chúa, ban đầu trước hết Chúa đã dựng nền đất, và các từng trời cũng là công việc của tay Chúa. Trời đất sẽ hư đi, nhưng Chúa hằng có; Trời đất sẽ cũ đi như cái áo; Ngài sẽ cuốn nó lại như cái áo choàng, rồi trời đất sẽ biến đổi, nhưng Chúa vẫn y nguyên, Các năm của Chúa không hề cùng" (Hêbơrơ 1:10-12).
"là Đức Chúa Trời có một, là Cứu Chúa chúng ta, bởi Đức Chúa Jêsus Christ là Chúa chúng ta, được sự vinh hiển, tôn trọng, thế lực, quyền năng thuộc về Ngài từ trước vô cùng và hiện nay cho đến đời đời! A-men" (Giuđe 25).