Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Mathiơ 1:18-25: "Sự Ra Đời Của Chúa Jêsus"

(Dịch từ quyển The Preacher's Outline & Sermon Bible, thuộc Leadership Ministries WorldwidePO Box 21310, Chattanooga, TN 37424-0310, USA).
Sự ra đời của Chúa Jêsus
Mathiơ 1:18-25: “18Vả, sự giáng sinh của Đức Chúa Jêsus Christ đã xảy ra như vầy: Khi Ma-ri, mẹ Ngài, đã hứa gả cho Giô-sép, song chưa ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi Đức Thánh Linh. 19Giô-sép chồng người, là người có nghĩa, chẳng muốn cho người mang xấu, bèn toan đem để nhẹm. 20Song đang ngẫm nghĩ về việc ấy, thì thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép trong giấc chiêm bao, mà phán rằng: Hỡi Giô-sép, con cháu Đa-vít, ngươi chớ ngại lấy Ma-ri làm vợ, vì con mà người chịu thai đó là bởi Đức Thánh Linh. 21Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội. 22Mọi việc đã xảy ra như vậy, để cho ứng nghiệm lời Chúa đã dùng đấng tiên tri mà phán rằng: 23Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai, Rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên; nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta. 24Khi Giô-sép thức dậy rồi, thì làm y như lời thiên sứ của Chúa đã dặn, mà đem vợ về với mình; 25song không hề ăn ở với cho đến khi người sanh một trai, thì đặt tên là Jêsus”.







Bố Cục
B. Sự ra đời thiêng liêng của Chúa Jêsus: Các sự cố bất thường, 1:18-25Xem: NC1
(Luca 1:26-28; Luca 2:1-7)
1 Sự ra đời của Ngài là do Đức Thánh Linh (câu 18a)Xem: NC2
2 Sự ra đời của Ngài đã tạo ra một tình thế khó khăn (các câu 18b-19)
a. Nổi khó khăn của Giôsép: Mary đã có thai trước hôn nhân (câu 18b)Xem: NC3
b. Bản tánh và giải pháp của Giôsép (câu 19)
1) Bản tánh: Một người công nghĩa (câu 19a)
2) Giải pháp: không từ bỏ Mary (câu 19b)Xem: NC4
3 Sự ra đời của Ngài cần phải có một sự khải thị đặc biệt (các câu 20-21)
a. Để cung ứng sự bảo đảm (câu 20a-b)
1) Ông được chọn (câu 20a)
2) Ông không e sợ (câu 20b)
b. Để dẫn dắt: Trong việc lấy Mary làm vợ mình (câu 20c)
c. Để giải thích: Con trẻ thuộc về Đức Thánh Linh (câu 20d)
d. Để tỏ ra số phận của con trẻ (câu 21)
1) Tên của Ngài: Jêsus (câu 21a)Xem: NC5
2) Sứ mệnh của Ngài: Cứu rỗi (câu 21b)Xem: NC6
4 Sự ra đời của Ngài là sự ứng nghiệm lời tiên tri (các câu 22-23)Xem: NC7
a. Báo trước sự ra đời bởi nữ đồng trinh (câu 23a)Xem: NC8
b. Báo trước danh xưng của Ngài: Emmanuên (câu 23b)Xem: NC9
Sự ra đời của Ngài được hình thành là do một sự vâng phục rất lớn (các câu 24-25)

MATHIƠ: PHẦN I
SỰ RA ĐỜI VÀ THỜI THƠ ẤU CỦA CHÚA JÊSUS, ĐẤNG MÊSI
, 1:1-2:23
B. Sự ra đời thiêng liêng của Chúa Jêsus: Các sự cố bất thường, 1:18-25
(1:18-25) Phần giới thiệu: sự đến của Con Đức Chúa Trời trong thế gian là một trong những biến cố phi thường nhất trong toàn bộ lịch sử. Sự ra đời ấy cần phải có và tạo ra một số sự cố rất bất thường.
1. Sự ra đời của Ngài là do Đức Thánh Linh (câu 18).
2. Sự ra đời của Ngài tạo ra một tình thế khó khăn (các câu 18-19).
3. Sự ra đời của Ngài cần phải có một sự khải thị đặc biệt (các câu 20-21).
4. Sự ra đời của Ngài là sự ứng nghiệm lời tiên tri (các câu 22-23).
5. Sự ra đời của Ngài đã được hình thành do một sự vâng phục rất lớn (các câu 24-25).

NGHIÊN CỨU #1: (1:18-25) Đức Chúa Jêsus Christ, Sự ra đời: Sự ra đời của Chúa Jêsus là một trong những biến cố gây chấn động và rối rắm nhất trong toàn bộ lịch sử (đối chiếu: Luca 2:1-24).
1. Có sự thai dựng của Mary — quan niệm cho rằng nàng là một người mẹ chưa kết hôn (
Mathiơ 1:18; Luca 1:26…). Ai trong thời buổi ấy dám tin câu chuyện của nàng? Đây là sự bằng lòng sẵn sàng với Đức Chúa Trời bất chấp sự ngượng ngùng và dư luận của gia đình, bạn hữu và láng giềng.
2. Có sự khám phá của Giôsép về tình trạng có thai của Mary (
Mathiơ 1:19). Cú sốc tin cậy bị tan vở nơi Mary và sự ngượng ngùng cá nhân khiến cho Giôsép khó mang nổi (Mathiơ 1:20). Ở đây là sự bằng lòng quên đi bản ngã một cách hoàn toàn.
3. Có con trẻ, là Con của chính Đức Chúa Trời, chào đời trong máng cỏ hôi hám (
Mathiơ 1:25; Luca 2:1…). Đây là sự bằng lòng hạ mình xuống.
4. Có gia đình sắp bị trừ tiệt và di chuyển sang một nước ngoại bang, là Aicập (Mathiơ 2:13…). Đây là sự bằng lòng vâng phục với bất cứ giá nào.
5. Có sự tàn sát con trẻ dưới 2 tuổi (
Mathiơ 2:16…). Gánh nặng cảm thấy một phần trách nhiệm nào đó đã buộc trên Giôsép và Mary. Đây là sự bằng lòng nơi phần của họ mang lấy trách nhiệm.
6. Có sự thăm viếng của mấy thầy bác sĩ cho thấy rằng quan hệ đối ngoại của các nước đã bị tác động (
Mathiơ 2:1…). Đây là sự bằng lòng mang lấy áp lực trách nhiệm và mọi đòi hỏi khi được chú trọng đến.
7. Có tiếng đồn nhà Hêrốt tác động khó chịu vào đời sống của cả Giôsép và Mary (
Mathiơ 2:7-8, 15-16, 22). Đây là sự bằng lòng đứng nghịch lại với mọi sự bất lợi.

1. (1:18) Đức Chúa Jêsus Christ, Sự ra đời: Sự ra đời của Chúa Jêsus là do Đức Thánh Linh. Chưa hề có một người ra đời là "do Đức Thánh Linh" trước đây, trừ ra Chúa Jêsus. Người ta một là chấp nhận bằng chứng của Kinh thánh ở điểm nầy hoặc chối bỏ nó. Kinh thánh nói rõ ràng rằng: "song chưa ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi Đức Thánh Linh". Đây là vấn đề của đức tin và sự tin cậy nơi Đức Chúa Trời của sự yêu thương.
+ ai được tỏ ra trong Kinh thánh như đang chăm sóc cho con người với tình yêu trọn vẹn và đời đời.
+ ai muốn cứu con người ra khỏi tội lỗi của người (Mathiơ 1:21).
+ ai đã tạo ra biến cố long trọng nhất trong lịch sử con người: Đức Chúa Trời trở nên một với con người"Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta" (Mathiơ 1:23).
(Xem Nghiên Cứu #8 — Mathiơ 1:23; Nghiên Cứu #9 — Mathiơ 1:23 để thảo luận; đối chiếu Mathiơ 1:16; Mathiơ 1:18).

NGHIÊN CỨU #2 (1:18) Đấng Christ — Đấng Mêsi: từ ngữ nói tới "Christ""Messiah" là cùng một từ: christos. Messiah là từ Hybálai và Christ là từ Hylạp. Cả hai từ đều đề cập tới cùng một Thân Vị và nói tới cùng một việc: Đấng Chịu Xức Dầu. Đấng Mêsi là Đấng Chịu Xức Dầu của Đức Chúa Trời. Mathiơ nói rằng Jêsus "gọi là Christ" (Mathiơ 1:16); nghĩa là, Ngài được công nhận là Đấng Chịu Xức Dầu của Đức Chúa Trời, là chính Đấng Mêsi.
Trong thời của Đức Chúa Jêsus Christ, dân sự khao khát lắm về sự đến của Đấng Mêsi được hứa cho từ lâu. Gánh nặng của cuộc sống vốn nhọc nhằn, và bị bần cùng hóa. Dưới thời Lamã, dân sự cảm thấy rằng Đức Chúa Trời không thể đợi lâu hơn nữa khi phải chu toàn lời hứa của Ngài. Những sự khát khao như thế về sự giải cứu khiến cho người ta ra cả tin. Nhiều người chổi dậy xưng mình là Đấng Mêsi rồi dẫn dắt những môn đồ cả tin vào sự nổi loạn chống lại nhà cầm quyền Lamã. Kẻ nổi loạn, Baraba, là người được tha thay vào chỗ của Chúa Jêsus trong cuộc xét xử, là một trường hợp (
Mác 15:6…). (Xem chú thích — Mathiơ 1:1; Nghiên cứu #2 — Mathiơ 3:11; chú thích — Mathiơ 11:1-6; chú thích — Mathiơ 11:2-3; Nghiên cứu #1 — Mathiơ 11:5; Nghiên cứu #2 — Mathiơ 11:6; Nghiên cứu #1 — Mathiơ 12:16; chú thích — Mathiơ 22:42; chú thích — Luca 7:21-23).
Đấng Mêsi được tưởng đến trong vài sự việc:
1. Về mặt dân tộc, Ngài cần phải trở thành lãnh tụ xuất thân từ dòng dõi David, là người sẽ giải phóng nhà nước Do thái rồi lập nó như một nước độc lập, lãnh đạo nó trở thành một nước cường thịnh nhất mà thế gian từng nhìn biết.
2. Về mặt quân sự, Ngài cần phải trở thành một nhà lãnh đạo quân sự tài ba, là người sẽ lãnh đạo quân đội Do thái đắc thắng trên khắp thế gian.
3. Về mặt tôn giáo, Ngài cần phải trở thành một nhân vật siêu nhiên đến từ Đức Chúa Trời, là người có thể đem lại sự công bình trên khắp đất.
4. Về mặt cá nhân, Ngài cần phải là Đấng sẽ đem lại hòa bình trên cả thế gian.

2. (1:18-19) Giôsép: Sự ra đời của Chúa Jêsus đã tạo ra một tình thế khó xử. Giôsép đã đối diện với nổi khó khăn trong cuộc đời của ông. Cụm từ "là người có nghĩa, chẳng muốn cho người mang xấu" chỉ ra một tinh thần bối rối trầm trọng. Giôsép đúng ra đã vò tay bức tóc giữa việc vâng theo luật pháp (vạch trần Mary với nhà cầm quyền) và tình yêu của ông dành cho nàng. Ông đã phấn đấu, vì ông bối rối, khó chịu, và thất vọng. Trí tưởng tượng của ông ra hoang dại. Ông cảm thấy mình bị lừa gạt, đang hồi ghen tuông và giận dữ. Mary đã trụy lạc nghịch lại ông. Tuy nhiên, ông quan tâm và yêu thương nàng thật sâu sắc. Ông không muốn Mary chịu tổn thương. Ông muốn ly dị cách thầm lặng và kín đáo. (Xem Nghiên Cứu #3, Hứa gã — Mathiơ 1:18; Nghiên Cứu #4, Tà dâm — Mathiơ 1:19).

Tư tưởng 1. Sự ra đời của Chúa Jêsus tạo ra tình trạng khó xử cho từng người một. Hãy tưởng tượng xem tình cảm và sự tổn thương mà Giôsép đã cảm nhận khi ông khám phá ra Mary, người hứa gã cho mình, đã có thai. Hãy tưởng tượng xem các tư tưởng đã tuôn tràn qua lý trí ông! Đúng là một tình thế khó xử mà sự ra đời của Chúa Jêsus đã tạo ra cho Giôsép! Sự ra đời của Chúa Jêsus tạo ra tình thế khó xử cho từng người, trong đó từng người giờ đây bị buộc phải đưa ra quyết định về Đấng Christ và về những lời xưng nhận của Ngài.

Tư tưởng 2. Chẳng có một chỗ nào dành cho việc ngồi lê đôi mách và phê phán giữa vòng dân sự của Đức Chúa Trời. Trong lý trí của Giôsép, tội lỗi của Mary rất là lớn. Nàng đã trụy lạc nghịch lại ông. Tuy nhiên, ông quan tâm và nhất mực yêu thương nàng. Đây đúng là thứ tình yêu đã giúp ông trong việc ông đối đãi với nàng: "vì sự yêu thương che đậy vô số tội lỗi" (I Phierơ 4:8). Người nào thực sự yêu thương không thể chỉ trích, phê phán hay xét đoán. Người nào yêu thương sẽ chẳng nói, chẳng ngồi lê đôi mách, hoặc chỉ trích. Người ấy sẽ ở riêng với Đức Chúa Trời và cầu nguyện về vấn đề — y như Giôsép đã làm vậy.
“Các ngươi đừng đoán xét ai, để mình khỏi bị đoán xét. Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy. Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình? Sao ngươi dám nói với anh em rằng: Để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh, mà chính ngươi có cây đà trong mắt mình?” (Mathiơ 7:1-4).
“Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại; chính mình anh em lại phải giữ, e cũng bị dỗ dành chăng” (Galati 6:1).
“Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy” (Êphêsô 4:32).
“Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục” (Côlôse 3:12).
“Nhất là trong vòng anh em phải có lòng yêu thương sốt sắng; vì sự yêu thương che đậy vô số tội lỗi” (I Phierơ 4:8).

NGHIÊN CỨU #3: (1:18) Hứa gã: có ba bước liên quan trong hôn nhân của người Do thái. (1) Sự hứa gã: cha mẹ thường quyết định con mình sẽ thành hôn với ai — thường ở độ tuổi rất sớm. (2) Hứa hôn: ở thời điểm quyết định hai người đồng ý hoặc không đồng ý với sự hứa hôn. Nếu họ vượt qua, sự hứa hôn ngay lập tức ràng buộc. Một sự ly dị hợp pháp sau đó mới bị đòi hỏi. Tình trạng hứa hôn kéo dài khoảng một năm. Khi Giôsép khám phá ra Mary đang có thai, họ đều đã hứa hôn với nhau rồi. (3) Hôn nhân: Đêm tân hôn của hai người diễn ra. Cần phải lưu ý rằng trong trường hợp của Giôsép đêm tân hôn không xảy ra cho tới sau khi Chúa Jêsus ra đời.
Tư tưởng 1. Những người tin Chúa không được mang ách so le với nhau. Giôsép là một người công nghĩa; Mary là một phụ nữ đức hạnh. Cả hai đều tin kính. Những người tin Chúa cần phải cẩn thận trong việc lựa chọn người bạn đời của họ để thành hôn:

"Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin" (II Côrinhtô 6:14).

Tư tưởng 2. Có sự khôn ngoan thực trong việc dành thời gian để khẳng định quyết định thành hôn của một người. Thà là chậm trễ và biết chắc còn hơn là vội vã rồi hối tiếc.

Tư tưởng 3. Một thời gian chờ đợi trước khi thành hôn là khôn ngoan. Thời gian ấy dâng cho Đức Chúa Trời thì giờ để nắn đúc hai người trở nên một về mặt thuộc linh — nhiều thời gian hơn một cuộc hôn nhân vội vã. Nó cũng có nhiều thời gian để hai người cùng nhau tấn tới trước khi thành hôn. Việc để ra thời gian tấn tới với nhau ngăn cản nhiều cơn đau đầu và nhiều đau khổ.

NGHIÊN CỨU #4: (1:19) Tà dâm — Luật pháp: luật pháp chép rằng một nữ đồng trinh đã hứa gã phạm tội tà dâm sẽ bị ném đá cho tới chết (Phục truyền luật lệ ký 22:23-24).

3. (1:20-21) Giôsép Con David: Sự ra đời của Chúa Jêsus cần phải có sự khải thị đặc biệt. Hãy chú ý cụm từ: "song đang ngẫm nghĩ về việc ấy". Giôsép đã làm đúng những gì ông cần làm: ông đã ở riêng với Đức Chúa Trời để suy nghĩ và cầu nguyện về tình huống khó xử ấy. Vì cớ sự nương cậy và vâng phục rất tin kính của ông, Đức Chúa Trời đã làm thỏa mãn nhu cần của ông. Đức Chúa Trời đã ban cho Giôsép một khải thị đặc biệt. Mục đích của Đức Chúa Trời có bốn phần:
1. Để cung ứng sự bảo đảm cho Giôsép. Khi thiên sứ gọi Giôsép "Con cháu David", Giôsép đã bị sốc. Ông đã thức tỉnh trước lời kêu gọi vinh hiển ấy. Ông đã được Đức Chúa Trời chọn là con của David để làm cha đời nầy của "Con Vua David", là Đấng Mêsi! Tất cả người Do thái đều biết rõ những lời tiên tri nói Đấng Mêsi phải thuộc về phỗ hệ của David. Giôsép vốn biết rõ chúng; nhưng chính mình ông nghe câu nói: "Hỡi Giôsép, con cháu David", điều nầy thôi thúc sự chú ý của ông và cảnh giác ông trước một sứ điệp cực kỳ quan trọng. Điều nầy chỉ ra một cấp độ nào đó của ơn kêu gọi thiêng liêng. Hãy nhớ: Giôsép chỉ là một gã thợ mộc hèn mọn.
2. Để hướng dẫn Giôsép.
3. Để giải thích tình huống khó xử.
4. Để tỏ ra số phận của con trẻ được hứa cho (xem Nghiên Cứu #5 — Mathiơ 1:21; Nghiên Cứu #6 — Mathiơ 1:21).

Tư tưởng 1. Có một phương thức chánh đáng để đương diện với những kinh nghiệm đau đầu. Giôsép đã tỏ ra phương thức chánh đáng ấy. Ông ở riêng và "ngẫm nghĩ về việc ấy" (Mathiơ 1:20). Là một người công nghĩa và tin kính, ông đã ở riêng với Đức Chúa Trời; ông chia sẽ sự suy nghĩ của mình với Đức Chúa Trời. Có lẽ ông đã bật khóc như một đứa trẻ dốc đổ linh hồn mình với Đức Chúa Trời. Những người tin Chúa thường bật khóc khi đối diện với những thử thách khủng khiếp.

"Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng" (Hêbơrơ 4:15-16).
"Ví bằng các ngươi cứ ở trong ta, và những lời ta ở trong các ngươi, hãy cầu xin mọi điều mình muốn, thì sẽ được điều đó" (
Giăng 15:7).
"Trong anh em có ai chịu khổ chăng? Người ấy hãy cầu nguyện. Có ai vui mừng chăng? hãy hát ngợi khen" (
Giacơ 5:13).
"Người sẽ kêu cầu ta, ta sẽ đáp lời người; Trong sự gian truân, ta sẽ ở cùng người, Giải cứu người, và tôn vinh người" (
Thi thiên 91:15).
"Ta sẽ nhậm lời họ trước khi kêu cầu ta; họ còn nói, ta đã nghe rồi" (
Êsai 65:24).
Tư tưởng 2. Có một phương thức thắng hơn tình trạng phê phán, đồn đại, và xét nét không tốt. Ấy là hãy làm theo những điều Giôsép đã làm: im lặng, và ở riêng với Đức Chúa Trời để bàn bạc vấn đề.

Tư tưởng 3. Đức Chúa Trời đã gặp gỡ Giôsép khi ông dành thì giờ ở riêng ra và suy gẫm. Bộ khung lý trí sẵn sàng rất cần thiết để lắng nghe và nhận lãnh sứ điệp của Đức Chúa Trời.

Tư tưởng 4. Người tin Chúa nào ở riêng với Đức Chúa Trời và suy gẫm qua những lần thử thách đương diện với người sẽ được gặp gỡ bởi Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời sẽ cung ứng sự bảo đảm và sự hướng dẫn cho người tin Chúa (Mathiơ 6:33; Philíp 4:6-7; Giăng 16:13; Rôma 8:13; Hêbơrơ 13:5).

Tư tưởng 5. Một người cần phải nói "vâng" với ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời. Giôsép đã nhận lãnh ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời, và ông đã tiếp nhận ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời và sống vâng phục. Phần lớn người ta từ chối ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời.

"Nhiều người được gọi, nhưng có ít người được chọn" (Mathiơ 20:16).

Tư tưởng 6. Đại đa số những người được Đức Chúa Trời kêu gọi đều xuất thân từ chỗ khiêm hạ trong cuộc sống. Giôsép đã xuất thân từ một chỗ khiêm hạ trong cuộc sống, và cũng một thể ấy với Đấng Christ.

"Hỡi anh em, hãy suy xét rằng ở giữa anh em là kẻ đã được gọi, không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, chẳng nhiều kẻ quyền thế, chẳng nhiều kẻ sang trọng...." (I Côrinhtô 1:26-27).

Tư tưởng 7. Tên của Ngài là Jêsus. Đức Chúa Trời đã chọn tên của Ngài và căn dặn rằng Ngài sẽ được đặt bằng cái tên đó. Từng người sẽ nhìn biết và kêu cầu danh "Jêsus".

Tư tưởng 8. Sứ mệnh của Chúa Jêsus là cứu rỗi. Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài sứ mệnh, mục đích trong cuộc sống. Đức Chúa Trời ban cho sứ mệnh — mục đích cho đời sống của từng người nào nhìn xem Đức Chúa Trời giống như Chúa Jêsus đã nhìn xem.

"Ấy vậy, Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người" (Mathiơ 20:28).
" Bởi Con người đã đến tìm và cứu kẻ bị mất" (
Luca 19:10).
"Ngài lại phán cùng môn đồ rằng: Bình an cho các ngươi! Cha đã sai ta thể nào, ta cũng sai các ngươi thể ấy" (
Giăng 20:21).
NGHIÊN CỨU #5 (1:21) Jêsus (iesous): Cứu Chúa; Ngài sẽ cứu rỗi. Hình thái Hybálai là Joshua (yasha), ý nói Đức Giêhôva là sự cứu rỗi; Ngài là Đấng Cứu Thế. Ý tưởng nói tới ơn giải cứu, hay được cứu ra khỏi tai vạ khủng khiếp dẫn tới chỗ hư mất (đối chiếu Giăng 3:16; Rôma 8:3; Galati 1:4; Hêbơrơ 2:14-18; 7:25).
NGHIÊN CỨU #6 (1:21) Ơn cứu rỗi — Đức Chúa Jêsus Christ, Sứ Mệnh: câu nói "Ngài sẽ cứu dân mình ra khỏi tội" có đầy đủ ý nghĩa. (Xem bố cục — Công Vụ các Sứ Đồ 2:37-40 và chú thích — Công Vụ các Sứ Đồ 2:37-40. Cũng xem Nghiên Cứu #1, Ơn cứu rỗi — Rôma 1:16 để thảo luận).
1. Từ ngữ save hay salvation có ý nói “giải cứu” (xem Nghiên cứu
#1 — I Côrinhtô 1:18). Chính Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Mêsi được hứa cho, Ngài cứu rỗi.
2. Cụm từ "dân Ngài" rất quan trọng. Nó ám chỉ rằng tất cả mọi người không phải là "dân Ngài".

"Nhưng các ngươi không tin ta, vì các ngươi chẳng phải là chiên của ta. Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta. Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta" (
Giăng 10:26-27).

3. Cụm từ "ra khỏi tội lỗi" ý nói rằng Đấng Christ cứu dân sự Ngài ra khỏi:
+ quyền lực của tội lỗi.
+ vòng nô lệ cho tội lỗi.
+ sự phạm tội.
+ Những hậu quả của tội lỗi. (Xem chú thích —
Galati 1:4-5; chú thích — Galati 4:4-7; chú thích — Hêbơrơ 2:14-18; chú thích — Hêbơrơ 7:25; chú thích — Tít 2:14).
Lưu ý:
Khải huyền 14:4 ở đây Đấng Christ được nói là chuộc những tín đồ "từ trong loài người [người thế gian]". Cũng hãy chú ý Hêbơrơ 7:26, ở đây Đấng Christ được nói "biệt khỏi kẻ có tội". Người tin Chúa được kêu gọi phải phân rẻ: phải sống cách biệt, sống trên và thắng hơn tội lỗi; chinh phục tội lỗi; sống đắc thắng đối với tội lỗi. (Đối chiếu II Côrinhtô 6:17-18; Rôma 12:2; I Giăng 2:15-16).

4. (1:22-23) Đức Chúa Jêsus Christ, Sự ra đời: Sự ra đời của Chúa Jêsus là sự ứng nghiệm lời tiên tri (xem Nghiên Cứu #7 — Mathiơ 1:22; Phần giới thiệu, Mục đích). Đặc biệt Mathiơ nhấn mạnh hai lời tiên tri.
1. Có lời tiên tri nói trước sự ra đời bởi nữ đồng trinh của Ngài (xem Nghiên Cứu #8 — Mathiơ 1:23).
2. Có lời tiên tri nói trước danh của Ngài: Emmanuên (xem Nghiên Cứu #9 — Mathiơ 1:23).

NGHIÊN CỨU #7 (1:22) Lời tiên tri: yếu tố cơ bản của lời tiên tri đã được cung ứng ở đây. (1) Lời tiên tri là "Lời của Đức Giêhôva". Ấy chẳng phải là lời của loài người đâu. Tương lai được tỏ ra bởi Đức Chúa Trời, chớ không phải bởi con người. (2) Tiên tri chỉ là sứ giả thôi — chớ không phải phát ngôn viên. (3) Lời tiên tri phải được ứng nghiệm. Lời tiên tri luôn luôn được ứng nghiệm.
NGHIÊN CỨU #8 (1:23) Đức Chúa Jêsus Christ, Sự ra đời — Con Đức Chúa Trời : chú ý bốn việc đáng tin về sự ra đời bởi nữ đồng trinh (parthenos ) của Đấng Christ (xem Nghiên Cứu #3 — Mathiơ 1:16; đối chiếu Êsai 7:14).
1. Hãy chú ý những đau đớn mà Mathiơ đang chỉ ra từ chỗ ra đời siêu nhiên của Chúa Jêsus. Ông nhấn mạnh: "Vả, sự giáng sinh của Đức Chúa Jêsus Christ [không những Jêsus, mà còn là Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng Mêsi] đã xảy ra như vầy".
a. "Mary...chịu thai bởi Đức Thánh Linh" (
Mathiơ 1:18).
b. "Vì con mà người chịu thai đó là bởi Đức Thánh Linh" (
Mathiơ 1:20).
c. "Mọi việc đã xảy ra như vậy, để cho ứng nghiệm....'Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai" (
Mathiơ 1:22-23).
d. "Rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Emmanuên...Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta" (
Mathiơ 1:23).
Mathiơ không chú trọng lắm vào việc cung ứng một câu chuyện chi tiết nói tới sự ra đời của Chúa Jêsus. Mối quan tâm của ông là lôi kéo sự chú ý của độc giả vào hai sự kiện quan trọng.
Thứ nhứt, những lời tiên tri trong Cựu Ước nói tới sự ra đời của Đấng Mêsi đều được ứng nghiệm nơi Đức Chúa Jêsus Christ.
Thứ hai, người Do thái cần phải biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ do một nữ đồng trinh sanh ra, đặc biệt những ai hiểu sai những lời tiên tri trong Cựu Ước và những ai không trông mong Đấng Mêsi được nữ đồng trinh sanh ra. Một trong những tường trình có tính phỉ báng đối diện với các Cơ đốc nhân đầu tiên, ấy là Chúa Jêsus là người bị đẻ hoang.

"Vậy nên, chính Chúa sẽ ban một điềm cho các ngươi: nầy một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh ra một trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên" (
Êsai 7:14).
"Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an" (
Êsai 9:5).
"Nầy, ngươi sẽ chịu thai và sanh một con trai mà đặt tên là JÊSUS" (
Luca 1:31).
"Người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở" (
Luca 2:7).
"Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha" (
Giăng 1:14).
"Vì điều chi luật pháp không làm nổi, tại xác thịt làm cho luật pháp ra yếu đuối, thì Đức Chúa Trời đã làm rồi: Ngài đã vì cớ tội lỗi sai chính Con mình lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi chúng ta, và đã đoán phạt tội lỗi trong xác thịt" (
Rôma 8:3).
"Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp, để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài" (
Galati 4:4-5).
"Ngài [Jesus Christ]vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người" (
Philíp 2:6-7).
"Bởi điều nầy, hãy nhận biết Thánh Linh của Đức Chúa Trời: phàm thần nào xưng Đức Chúa Jêsus Christ lấy xác thịt mà ra đời, thần đó là bởi Đức Chúa Trời" (
1 Giăng 4:2).

2. Hãy chú ý lời xưng nhận đơn sơ của Mary tỏ ra bị sốc và sự kinh ngạc: "Tôi chẳng hề nhận biết người nam nào, thì làm sao có được sự đó? " (
Luca 1:34).
3. Hãy chú ý lẽ mầu nhiệm của sự sống mà con người biết rất ít về nó.

"Người không biết đường của gió đi, cũng không biết xương cốt kết cấu trong bụng đờn bà mang thai thể nào, thì cũng một thể ấy, ngươi chẳng hiểu biết công việc của Đức Chúa Trời, là Đấng làm nên muôn vật" (
Truyền đạo 11:5).
"Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi. Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm. Khi tôi được dựng nên trong nơi kín, Chịu nắn nên cách xảo lại nơi thấp của đất, Thì các xương cốt tôi không giấu được Chúa" (
Thi thiên 139:13-15).

4. Hãy chú ý lẽ mầu nhiệm của sự tin kính.

"Mọi người đều cho sự mầu nhiệm của sự tin kính là lớn lắm: Đức Chúa Trời đã được tỏ ra trong xác thịt" (
I Timôthê 3:16; đối chiếu Galati 4:4; 1 Giăng 1:1-3; Giăng 1:14).
"Vậy thì, vì con cái có phần về huyết và thịt, nên chính Đức Chúa Jêsus cũng có phần vào đó,...Vì quả thật không phải Ngài đến vùa giúp các thiên sứ, bèn là vùa giúp dòng dõi của Áp-ra-ham. Nhân đó, Ngài phải chịu làm giống như anh em mình trong mọi sự" (
Hêbơrơ 2:14-17).
"Đấng Christ … Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời,… lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người" (
Philíp 2:5-7).
"Vì chưng Đức Chúa Trời vốn ở trong Đấng Christ...." (
II Côrinhtô 5:19).
"Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha. Sao ngươi lại nói rằng: Xin chỉ Cha cho chúng tôi?" (
Giăng 14:9).
"Người Giu-đa trả lời rằng: Ấy chẳng phải vì một việc lành mà chúng ta ném đá ngươi, nhưng vì lỗi lộng ngôn: ngươi là người, mà tự xưng là Đức Chúa Trời" (
Giăng 10:33).






NGHIÊN CỨU #9 (1:23) Chúa Jêsus — Emmanuên — Con Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời ở với chúng ta. Ngài là Đức Chúa Trời tỏ ra trong xác thịt con người. Từ ngữ "Emmanuên" không phải là một danh xưng hay tước hiệu. Đây là một thuật ngữ có tính mô tả. Nó đánh dấu một nhân vật. Chúa Jêsus là Emmanuên: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, Đức Chúa Trời tỏ ra trong xác thịt con người (đối chiếu Êsai 1:26; 9:5; Giăng 1:1, 14; II Côrinhtô 5:19; I Giăng 1:2).

5. (1:24-25) Đức Chúa Jêsus Christ, Sự ra đời — Sự thương xót: Sự ra đời của Chúa Jêsus được hình thành là do một sự vâng phục rất lớn. Thật đơn giản, Giôsép đã vâng theo Đức Chúa Trời. Bất chấp tình huống khó xử — bất chấp mọi việc đang bày ra — Giôsép đã vâng theo. Ông đã làm theo chính xác những điều Đức Chúa Trời phán dạy. Hãy tưởng tượng sự thể khó khăn là dường nào! Mary đã có thai, tuy nhiên họ không thành hôn. Có bao nhiêu chuyện ngồi lê đôi mách ở đó? Những người hàng xóm, họ nghĩ gì? Giôsép và Mary đã nói gì với họ? Liệu người ta có tin câu chuyện nói tới thiên sứ và sự ra đời bởi nữ đồng trinh từ hai người mà họ vốn biết rõ không? Đúng là một tình huống! Dầu vậy, Giôsép đã làm theo chính xác y như Đức Chúa Trời đã phán dạy — bất chấp mọi sự. Đúng là một bài học cho sự vâng phục lớn lao nơi phần của từng người tin Chúa!

"Ai có các điều răn của ta và vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến ta; người nào yêu mến ta sẽ được Cha ta yêu lại, ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết ta" (Giăng 14:21).
"Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài .... Ví thử các ngươi làm theo điều ta dạy, thì các ngươi là bạn hữu ta" (Giăng 15:10, 14).
"Dầu Ngài là Con, cũng đã học tập vâng lời bởi những sự khốn khổ mình đã chịu" (Hêbơrơ 5:8).

Tư tưởng 1. Giôsép đã hành động y như Đức Chúa Trời muốn con người phải hành động.
1) Ông tỏ lòng thương xót, nhơn từ và dịu dàng đối với người nào làm tổn thương ông rất nhiều.
2) Ông đã tha thứ như một người đã được tha thứ. Ông đã có thái độ mà người tin Chúa có cần khi một người yêu thương hay một tín hữu được tìm gặp trong tội lỗi.

"Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại; chính mình anh em lại phải giữ, e cũng bị dỗ dành chăng" (Galati 6:1).
"phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau" (Êphêsô 4:2).
"Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy" (Êphêsô 4:32).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét